Đến giờ, chiến thắng chính thức duy nhất của Việt Nam trước Thái ở sân khách vẫn là chung kết lượt đi AFF Cup 2008.
Thắng lợi 2-1 in đậm trong ký ức người hâm mộ về những chiến binh can trường của Henrique Calisto. Nhìn lại dòng chảy lịch sử tính từ Changmai 1995, không khó để nhìn nhận yếu tố tâm lý mà ở đây là “ngại” Thái Lan luôn quẩn quanh trong suy nghĩ các thế hệ cầu thủ Việt Nam. Nghĩa là chúng ta luôn có xu hướng bị “cóng giò” khi đối mặt với người Thái. Ở hầu hết các trận thua từ SEA Games 18 trở về sau, Thái Lan thường tận dụng những sai lầm cá nhân để trừng phạt Việt Nam hơn là họ đá quá hay, ngoại lệ có chăng là thắng lợi nhọc nhằn ở chung kết SEA Games 20 khi Thái tưởng như đã chịu thua trước hàng thủ bọc thép của Alfred Riedle trước khi Thawatchai Ongtrakul dùng thứ vũ khí quen thuộc là sút xa để hạ gục Minh Quang. Thế nên, người Việt mãi bị ám ảnh bởi thắng lợi nổi tiếng ở Tiger Cup 98 là vì vậy khi khao khát đánh bại Thái Lan có giá trị ngang ngửa chức vô địch.
>>> Xem thêm: Kèo bóng đá hôm nay từ Cambongda.club <<<
Quay lại năm 2008, Việt Nam của Calisto hội tụ đủ những yếu tố mà thế hệ đàn anh còn thiếu để đánh bại đối thủ. Trong đó, độ lì thể hiện rõ ở lứa cầu thủ này, tố chất được minh chứng qua việc các tuyến của Việt Nam 2008 gần như không mắc sai lầm cá nhân nào, điều vốn thường xuyên xảy ra trong quá khứ. Sự vững chãi của Dương Hồng Sơn khi cản phá hầu hết những cú dứt điểm của Thái Lan, vốn khiến đội chủ nhà càng sút thì càng nôn nóng vì chưa thể ghi bàn. Đây là mấu chốt cho thành công của lối đá phòng ngự phản công sở trường mà HLV Calisto theo đuổi, khi tận dụng tối đa từng pha bóng dâng cao của Thái Lan. Cả 2 bàn thắng mà Vũ Phong và Công Vinh ghi đều đến theo 1 kịch bản, Việt Nam “nằm im thở khẽ” chờ Thái chuyền hỏng hay mắc lỗi vị trí ở một khoảng khắc nào đó.
>>> Cập nhật mới nhất: Tỷ lệ kèo đêm nay tại Cảm Bóng Đá <<<
Khi ông Calisto giúp Gạch Đồng Tâm Long An trở thành 1 thế lực khuynh đảo V – League, điều ông làm được là xây dựng tập thể mà ngôi sao lớn nhất chính là đội bóng. Gạch không có nhiều cá nhân xuất sắc như HAGL, Bình Dương nhưng lại đánh vào đúng yếu tố quan trọng của bóng đá là tính tập thể. Và tuyển Việt Nam 2008 cũng thế khi đâu dễ để 1 HLV nào đó dám chuyển Công Vinh đá dạt cánh như cách Calisto đã làm. 15 năm sau ngày chiến thắng vẻ vang ấy, Việt Nam hiện tại của Park Hang Seo có đủ hay không muốn nói là vượt trội ở nhiều mặt so với thế hệ đàn anh năm xưa để tái lập lịch sử. Tự tin và luôn là chính mình, chúng ta có thể chinh phục đất Thái thêm một lần nữa!