Qatar đã đi vào lịch sử bóng đá thế giới khi trở thành nước chủ nhà đầu tiên thua trận khai mạc World Cup. Rõ ràng bóng đá Qatar khi vươn mình ra biển lớn vẫn còn quá non kinh nghiệm, họ có thể vùng vẫy ở Châu Á nhưng khi ra thế giới vẫn chỉ là chú ếch con.
Sau trận thua khai mạc trước Ecuador đêm qua, HLV của ĐT Qatar- ông Felix Sanchez Bas chua xót nhắc đến trận thua trước U23 Việt Nam tại VCK U23 Châu Á năm 2018 ở Thường Châu- Trung Quốc:
>>> Xem thêm: Kèo bóng đá hôm nay từ Cambongda.club <<<
“Sự nghiệp huấn luyện của tôi trải qua 2 nỗi đau không thể chữa lành. Trận thua trước Việt Nam cách đây 4 năm ở giải U23 Châu Á tại Trung Quốc. Giờ đây cảm giác ấy lại xâm lấn tôi một lần nữa, lần này lại trong 1 trận khai mạc World Cup. Tôi đã trở thành HLV đầu tiên trong lịch sử đội bóng chủ nhà để thua ở 1 vòng chung kết World Cup.
Đây là lần đầu xuất hiện của Qatar ở giải đấu lớn như World Cup. Tôi lấy làm vinh dự, nếu bạn hỏi tôi nỗi đau nào lớn hơn, tôi xin trả lời trong ngày khai mạc World Cup không tủi hổ bằng thua U23 Việt Nam. 4 năm trước chúng tôi để thất thủ trước 1 nền bóng đá yếu hơn mình rất nhiều. Còn hôm nay chúng tôi thua trước Ecuador, 1 nền bóng đá có tiếng tăm ở Nam Mỹ, hơn chúng tôi hàng 40 bậc trên bảng xếp hạng FIFA.”
Ai gột rửa tâm trí cho Qatar?
Bây giờ ca ngợi Ecuador trong mối tương tác với Qatar (xin nhấn mạnh chỉ là tương tác với Qatar thôi nhé, 2 trận tới – 2 tương tác tới sẽ là 2 câu chuyện khác), chẳng khác gì khen phò mã tốt áo.
Ngược lại, chê Qatar không đủ tầm, thua toàn diện, kém toàn diện trước Ecuador thì cũng chẳng khác gì nói trái đất quay quanh mặt trời.
Cả 2 sự thực đó đều hiển nhiên, và tất cả đều thấy, chỉ sau 20 phút bóng lăn. Qatar ở một đẳng cấp dưới so với Ecuador thì rõ rồi, nhưng vấn đề là Qatar còn dưới so với chính Qatar. Có những đường chuyền/những pha phối hợp rất cơ bản trong bóng đá, cái thứ mà có thể gọi là 1+1=2, cái thứ mà ngày bình thường, chắc chắn cầu thủ Qatar làm được, nhưng trong ngày khai mạc World Cup họ lại không làm được. Vì họ bị choáng ngợp, và vỡ vụn toàn bộ hệ thông tâm lý.
Do vậy, xem xong 45 phút đầu tiên, tôi trộm nghĩ: giá mà trong tay ông HLV trưởng Qatar – Felix Sanchez Bas có một lọ nước thánh nhỉ. Trong phòng thay đồ, ông sẽ dội nước thánh lên 11 cái đầu, sẽ rửa sạch 11 cái đầu, và 45 phút hiệp 2, chưa nói về chuyên môn, nhưng về tâm lý sẽ là một Qatar hoàn toàn khác. Rồi tôi lại nghĩ, giá mà có lọ nước thánh màu nhiệm ấy, ông Felix Sanchez hẳn sẽ phải dội lên chính đầu mình trước tiên. Vì nhìn thần thái của ông, chẳng phải chuyên gia tâm lý cũng thấy, chính ông cũng…hoảng!
Nói những điều này không phải để bỉ bôi ông và đội bóng của ông, mà trái lại, để đồng cảm với ông. Trong tư cách một con người, rất nhiều lần chúng ta đã/hoặc sẽ rơi vào trạng thái hoảng loạn như ông và các học trò của ông . Chúng ta sẽ đối diện với những thách thức lớn hơn cả “thách thức Ecuardor”, và vì những thách thẫn dẫn tới đỉnh cao hoảng loạn nên nhiều người thậm chí đã chọn giải pháp…quyên sinh. Do vậy, gột rửa tâm trí, giải phóng tâm trí, và làm chủ tâm trí lúc này là vô cùng quan trọng.
Qatar vẫn còn 2 trận đấu nữa. Thôi thì kém cũng đã kém rồi. Khó cũng đã khó rồi. Nhưng vấn đề là họ có kịp gột rửa tâm trí cho chính mình để ít ra cũng thể hiện đúng năng lực vốn có của mình hay không? Một bài toán cực khó! Nhưng lại là một nan đề thú vị để chờ đợi.
>>> Xem tại đây: Nhà cái JBO uy tín nhất Châu Á <<<
Nhiều người sẽ bỏ qua trận tới của Qatar trước “ngọn núi” Hà Lan. Nhưng tôi sẽ xem trận này rất kỹ, để chờ đợi xem, sau 90 phút rơi vào vực thẳm tâm trí, một thân phận khốn khổ liệu có ngoi lên được không, và nếu có, sẽ ngoi lên cách nào?
Đời tôi và đời bạn, sẽ có những lúc giống y như “cuộc đời Qatar” trong 90 phút khai mạc World Cup đêm qua. Thật đấy! Cuộc đời nó thế bạn ạ.
Chú ý nhé, lúc ấy tự dựa vào mình hoặc dựa vào một ai đó, thậm chí dựa vào một đức tin nào đó để cố gắng gột rửa tâm trí là một giải pháp sống còn!